Kho tàng truyện cười dân gian Việt Nam (Phần 11)

51. CÁ GỖ

Một anh nhà giàu hà tiện vắt cổ chày ra nước, bữa cơm không dám mua thức ăn. Anh ta treo một con cá bằng gỗ lơ lửng ở giữa nhà, dặn ăn cơm thì nhìn lên cá gỗ, chép miệng một cái rồi hãy và, thế cũng coi như được ăn cơm với cá rồi.

Đứa con út mới lên bốn tuổi, háu ăn, nhìn lên con cá gỗ chép miệng luôn mấy cái mới và cơm. Thằng lên sáu trông thấy liền mách bố:

-Thằng này nó chép miệng mấy cái liền mới và cơm đấy bố ạ.

Anh ta mắng:

-Cứ để nó ăn mặn cho khát nước chết.

52. THỈNH SAO ĐƯỢC

Có một anh nhà giàu mà hà tiện, đãi khách trọng thể đến đâu, đi chợ cũng chỉ năm hào trở lên. Một lần anh ta mắc bệnh nặng, không chịu mất tiền uống thuốc, chỉ sắm có một con gà và mấy tờ giấy vàng bạc, rồi rước thầy cúng về cúng. Thầy cúng chán ngán, liền thỉnh hết thần ngoài Huế (đây là truyện miền nam nên gọi là “ngoài Huế”) đến thần bên Xiêm. Anh ta lấy làm lạ hỏi:

-Sao thầy không thỉnh thần sở tại mà lại thỉnh các thần ở xa như vậy?

Thầy cúng trả lời:

-Các vị thần ở gần đều biết tính ông rồi, thỉnh sao được….

53. VẮT CỔ CHÀY RA NƯỚC

Một hôm chủ nhà bảo đầy tớ về quê có việc, người đầy tớ xin mấy đồng tiền uống nước dọc đường.

Chủ nhà ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:

-Thằng này đến là ngốc, hai bên đường thiếu gì ruộng ao, có khát thì xuống đấy tha hồ uống, tìm vào quán làm gì cho phiền phức.

-Thưa ông, độ này trời hạn, cạn khô cả.

-Thế thì tao cho mượn cái này !

Nói rồi đưa cho anh đầy tớ cái khố tải. Người này chưa hiểu ý ra làm sao, thì chủ nhà đã bảo:

-Vận vào người khi khát, vắt ra mà uống.

Người đầy tớ liền nói:

-Trời này vận khố tải, ngốt lắm. Hay là ông cho tôi mượn cái chày già cua vậy.

-Để mày làm gì?

-Dạ vắt cổ chày cũng ra nước !

54. CHÓ ĐÁ

Một lão nhà giàu keo kiệt mà lại ác. Một hôm, sang chơi chùa, thấy ngoài cổng có đôi chó đá, bèn hỏi:

-Sư ông có đôi chó đá để làm gì thế?

-Có chúng nó giữ chùa cũng đỡ trộm cắp.

Lão kia mừng thầm, nghĩ bụng: có chó giữ nhà lại chẳng phải nuôi, bèn gạ xin một con. Nhà sư nể tình:

-Vâng ngày mai, ông cho người sang đào mang về.

Đêm ấy nhà sư nằm mê thấy con chó đá quấn quít bên người, năn nỉ xin cho ở lại giữ chùa. Nhà sư bèn hỏi:

-Sao vậy?

Nó đáp:

-Con sợ lắm ! Người ta đồn rằng ông ấy ” đánh chó đá vãi cứt ” thì còn gì là con nữa !

55. CƯỠI NGỖNG MÀ VỀ

Một anh tính keo kiệt, ngày nọ có khách đến chơi gà vịt đầy vườn nhưng anh ta vẫn cứ phàn nàn:

-Chẳng mấy khi bác đến chơi mà lại không có thức gì thết đãi tử tế, thật lấy làm ân hận quá !

Khách mới bảo:

-Tôi có con ngựa đấy, bác đem làm thịt, anh em ta cùng chén cho vui.

Chủ hỏi:

-Thế nhưng đường xa, bác về bộ thế nào được?

Khách đáp:

-Khó gì việc ấy ! Rồi bác xem trong đàn ngỗng của bác có con nào lớn, bác cho tôi mượn một con cưỡi về cũng được.

Nguồn: sưu tầm

Bình luận Facebook