Truyện cười: bệnh nhân tâm thần

Sau tiệc cưới, cô dâu chú rể vào động phòng hoa chúc rồi lăn ra ngủ.


Sau tiệc cưới, cô dâu chú rể vào động phòng hoa chúc rồi lăn ra ngủ. Nửa đêm, chú rể chợt bừng tỉnh vì tiếng cô dâu cười ha hả.

Chú rể hơi khó chịu nhưng vẫn gắng dịu giọng hỏi:

– Có chuyện gì mà em cười vui thế?

– Em nhớ lời mẹ em nói hồi xưa…

– Bà nói gì vậy, em?

– Mẹ em thường bảo: “Xấu gái lại vô duyên như mày thì có chó nó lấy!”.

*******************************

Ông giáo làng có cô con gái đã đến tuổi cập kê. Một sáng có ba chàng trai đến cầu hôn cùng lúc, anh là thợ cưa, anh là thợ chạm và anh còn lại là sĩ quan quân đội.

Ông giáo lúng túng khó xử vì cả ba đều xứng đáng làm rể, chẳng biết chọn ai. Ông nghĩ ra một cách, bèn đưa cho ba người ba ổ khóa giống nhau và nói:

– Cứ coi như là con gái tôi bị nhốt ở trong phòng bằng ổ khóa này, anh nào mở ra trước thì sẽ được lấy nó. Nhớ là lúc mở khóa phải làm thơ vịnh đấy nhé!

Anh thợ cưa cầm lấy ổ khóa, mở đồ nghề ra, vừa làm vừa ngâm nga:

Khóa đồng dù cứng đến đâu
Anh cưa một lúc còn đâu khóa đồng.

Anh thợ chạm không kém, lấy búa và đục ra gõ chan chát rồi nghêu ngao:

Khóa đồng anh giữ trong tay
Anh đục cả ngày khóa chịu nổi sao?

Còn anh sĩ quan, sau phút đầu lúng túng chợt sực nhớ ra điều gì, vội rút khẩu súng lục đeo bên hông ra, hớn hở vịnh:

Súng anh dài chỉ một gang
Với hai viên đạn bắn tan khóa đồng.

Nghe xong, ông giáo vuốt râu cười ha hả, còn cô con gái đỏ bừng mặt. Kết quả thế nào, không nói ra thì ai cũng biết.

********************************

Tại bệnh viện tâm thần, bác sĩ nói với một bệnh nhân muốn xin về:

– Được thôi, nếu anh thật sự khỏi bệnh.

– Ồ! Em khỏi từ lâu rồi, thưa bác sĩ.

– Vậy khi ra viện, anh sẽ làm gì ?

– Em sẽ lấy ná thun bắn bể hết bóng đèn của bệnh viện.

Bệnh nhân được nhốt lại. Một tháng sau, anh ta tiếp tục đòi về. Bác sĩ hỏi, câu trả lời vẫn như cũ. Bệnh nhân lại được điều trị tiếp. Ba tháng sau, anh ta đòi về. Bác sĩ kiểm tra sự tỉnh táo của anh ta:

– Ra khỏi bệnh viện, anh làm gì?

– Dạ… em về nhà, thưa bác sĩ.

– À, khá lắm! Rồi sao nữa?

– Dạ, em tắm rửa thật sạch sẽ, hớt tóc, cạo râu đàng hoàng.

– Tốt! Sau đó?

– Dạ, em đi chơi phố, làm quen với một cô gái xinh đẹp. Em mời cô ấy đi ăn kem, nghe nhạc hoặc khiêu vũ…

– Tuyệt vời! Anh hết bệnh thật rồi đấy. Nhưng sau khi khiêu vũ?

– Dạ, em sẽ mời cô ấy về nhà, xin cô ấy cởi áo…

– Anh quá lắm nhé! Nhưng cần phải giữ sức khỏe đấy, anh chỉ vừa mới hồi phục thôi đó nghe!

– Bác sĩ đừng lo. Em đề nghị cô ấy cởi áo, rồi xin cái sợi dây thun của nịt ngực cô ấy để làm ná và em sẽ (anh ta gào lên)… sẽ bắn bể hết bóng đèn của bệnh viện.

*****************************

Nguồn: sưu tầm

Bình luận Facebook